Vết thương

Một cậu bé có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu bé rằng mỗi khi cậu nổi nóng thì hãy chạy ra đằng sau nhà đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào mỗi ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình thì dễ hơn là phải đóng cây đinh lên hàng rào.
Một ngày kia, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu nói với cha và ông bảo cậu hãy nhổ một cái đinh ra khỏi hàng rào mỗi một ngày mà cậu không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần.
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một bữa cậu bé tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu đã cùng cậu đến bên hàng rào. Ở đó ông nói với cậu rằng “Con đã làm rất tốt, nhưng hãy nhìn những lỗ đinh trên hàng rào. Hàng rào đã không thể giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói đó cũng giống như những lỗ đinh này, để lại những vết sẹo trong lòng người khác. Dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn ở lại. Vết thương tinh thần cũng đau đớn như những vết thương thể xác vậy. Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con trong mọi chuyện. Họ nghe con nói khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở rộng tấm lòng mình cho con. Hãy nhớ lấy lời cha…”

Đọc xong câu chuyện này thấy buồn thế! Mình thật là….xấu xa??? Nhiều lúc nổi giận vô cớ, cứ bực bội trong lòng là tuôn ra hết. Biết là không hay mà cũng chẳng tốt đẹp gì nhưng khổ nỗi mình k kìm chế nổi. Chán! Nhiều lúc điên lên rồi thì chẳng nể nang gì ai cả. Nghĩ lại thấy thương mẹ quá vì cứ hay phải gánh chịu nhưng cơn giận vô cớ của mình. Ngay như việc đơn giản, tại mình đi đứng không cẩn thận va vào đâu đó là lại chút giận lên mẹ rồi. Mẹ làm cho mình bao nhiêu thứ vậy mà không biết cảm ơn lại còn quát tháo ầm ĩ, chẳng giúp gì cho mẹ dù đã 25 tuổi đầu. Mình là đứa con gì đây nhỉ???? Lần nào cũng thế cứ cãi mẹ xong là lại hối hận nhưng có mấy khi nói cảm giác của mình ra cho mọi người biết đâu chứ. Ngay cả với mẹ.

Bọn bạn vẫn nói mình hâm, mà mình cũng thấy thế thật, điên điên rồ rồ. Một đứa chuyên làm việc theo hứng, bốc đồng như mình thì khó ai mà chiều nổi. Những cơn giận vô cớ của mình chẳng hiểu lúc nào sẽ phát tác????? Nhà mình may mà có mẹ, mẹ là người biết nhịn lắm lắm. Bố mình cũng nóng tính, thằng cu em cũng cục tính, lại thêm đứa con gái như mình nữa nên …… Mình thấy thán phục cái tính đó của mẹ, một mình mẹ phải chống chọi với 3 cái núi lửa, không biết sẽ phun nham thạch khi nèo????

5 Responses to “Vết thương”

  1. Lanbeo Says:

    Ch tau bảu l khi no m sắp trầm cảm th gọi ch tau. Haha…Th đin một cht nhưng l mnh cn hơn kho qu, giỏi giang qu chả giống ai. Hiểu tau ni g đng ko?

  2. vancuvo Says:

    uh. Hiểu. Tau c bị thiếu iốt đu chứ? Chắc tau phải gọi sớm cho og a tau thi, dạo ny tau cũng nhiều vấn đề đin đầu qu!

  3. dnl Says:

    hic, i m c đng đinh th chắc hng ro chẳng cn chỗ no nữa mất. C lẽ cả đời k sửa nổi,đau khổ thế đấy…

  4. vancuvo Says:

    Đồ d man con ngan. Khng khuyến khch ủng hộ bạn th thui lại cn ni ra sự thật phũ phng. Hic!

  5. Steps_go_away Says:

    Ngon ngu nang ne the? Ko the hieu noi co em nay the nao nua? Ko biet ben Gia Lam con dat trong de cho co be nay mot suat de o chu?
    Hahahhahah, hoa ra em Van coi nay cung nhieu chuyen day.
    Chuc mot tuan moi tot lanh.

Leave a comment